Có lẽ chuyến đi Tú Làn cách đây mấy tháng đã phần nào làm giảm sút sự háo hức của ta đối với chuyến thám hiểm hang động lớn nhất thế giới lần này. Nhu cầu chụp ảnh cũng không nhiều như chuyến trước. Nhưng khi đã bước vào hang, những cảnh tượng trong Sơn Đoòng đã buộc ta phải ngẩn ngơ ngắm nhìn trong xúc động. Lần đầu được ngắm một chiếc lá vàng rơi xoay tròn trong nắng ở độ cao như vậy – 200m từ đỉnh hố sụt. Vị trí các bãi trại thì không thể tuyệt vời hơn. Trận mưa trước ngày khởi hành đã khiến thời tiết quá đẹp so với thời điểm này trong năm. Tất cả những lời dọa dẫm về chuyến đi cuối cùng cũng chỉ dành cho người yếu bóng vía. Đi về ta lại có cảm hứng để tiếp tục tập vẽ hang động với màu nước.






























Tuy nhiên ra khỏi hang rồi vẫn chưa hết phiêu lưu khi ta biết tin nếu quay về Hội An sẽ phải vào trại tập trung 21 ngày, nên ta đành quay đầu về Thủ đô mà chưa biết ngày trở lại.
Sau khi xem ảnh Sơn Đoòng xong anh bạn hỏi:
– So what will be your next adventures?
– Finding the way back to Hoian.



